“Đương nhiên.” Lâm Quý phi nói: “Yên tâm đi, bản cung nói được làm được.”
Bà ấy lau lau đầu ngón tay, khôi phục vẻ quý phái lười biếng: “Nhưng không phải bây giờ, mùi này nặng quá, đợi ta tắm rửa xong rồi mới đi tìm Thánh thượng.”
Khương Thư Yểu gật đầu, nghĩ bụng lát nữa về hỏi Tạ Tuân xem chuyện gì đã xảy ra.
Lâm Quý phi ngẩng đầu nhìn sắc trời, nói: “Không sớm nữa, con về trước đi.”
Khương Thư Yểu nghĩ đến Tạ Tuân hết ca trực còn đang đợi nàng ở cổng cung, liền hành lễ cáo lui.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây