Hướng Dẫn Nấu Ăn Sinh Tồn Ở Cổ Đại

Chương 237:

Chương Trước Chương Tiếp

Dầu đỏ có mùi vị cực kỳ thơm, đậm đà lâu tan, hương thơm của ớt được chiết xuất ra bởi dầu, lấn át hoàn toàn vị cay nồng kích thích của ớt. Nước tương mặn thơm, mang theo một chút vị ngọt, vị ngọt này bị che lấp dưới mùi thơm của nước tương và vị cay, chỉ đóng vai trò làm tăng thêm vị ngon.

Tai heo trộn lạnh mượt mà giòn mềm, thơm ngon chua cay, mùi thịt đậm đà mà không ngấy, ăn vào vừa tê, vừa cay, vừa giòn, vừa thơm, hương vị có nhiều tầng lớp phong phú, món nguội này không gì thích hợp hơn cho mùa hè khi không có khẩu vị.

“Không ngờ tai heo cũng có thể ngon đến vậy.” Tạ Tuân tấm tắc khen ngợi: “Không kém cạnh chân giò.”

Khương Thư Yểu cười nói: “Muốn ăn chân giò rồi à? Lần sau ta làm cho chàng.”

Tạ Tuân hoàn toàn được dỗ ngon, gật đầu, trong mắt lộ ra nụ cười.


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 25%👉
Combo Full lượt đọc giảm 21%👉

Thành viên bố cáo️🏆️