Tạ Tuân vẫn không chịu ngẩng đầu: “Ta không thích uống cháo trắng, ta thích món có vị đậm hơn.” Như những món họ vừa ăn.
Khương Thư Yểu không nghe ra ý tứ trong lời nói của hắn, chỉ bảo: “Còn có đồ nguội, ăn kèm cháo rất hợp.”
“Họ đều ở đây, còn phần nào cho ta ăn không?” Tạ Tuân khẽ nói, lúc này Khương Thư Yểu mới nghe ra hắn đang than phiền.
Nàng mím môi không để mình bật cười: “Có, đương nhiên là có. Để chàng ăn trước nhé?”
Tạ Tuân ngẩng đầu lên, không nhìn Khương Thư Yểu, gật đầu một cách gượng gạo: “Ừm.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây