Tạ Tuân hít sâu một hơi, im lặng bước vào sân, mọi người trong sân trực giác thấy không ổn, đột nhiên im lặng.
Quay đầu lại, liền thấy Tạ Tuân mặc quan phục dáng người thẳng tắp đứng ở cửa sân, mặt lạnh tanh, vẻ mặt thờ ơ, uy nghiêm lẫm liệt, rõ ràng là ba tháng hè mà lại cảm thấy toàn thân hắn đều tỏa ra hơi lạnh.
Hắn lần lượt chào hỏi mọi người đang ngồi một hàng, ai bị gọi tên người đó đều cảm thấy lưng lạnh toát.
Cuối cùng đến lượt Khương Thư Yểu, hắn nghiêng mặt không nhìn nàng, thu lại vẻ mặt lạnh lùng, khẽ nói: “Ta đi thay y phục.”
Khương Thư Yểu nghi ngờ nhìn bóng lưng Tạ Tuân, sờ sờ cằm. Kỳ kỳ chỗ nào, tại sao nàng lại cảm thấy Tạ Tuân có vẻ ủy khuất chứ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây