Khương Thư Yểu quả thật hơi đói, gật đầu nói: “Ta muốn uống cháo.”
Nghe vậy, nụ cười trên mặt Bạch Chỉ càng rạng rỡ: “Vâng, uống cháo tốt lắm.” Nói xong liền hành lễ cáo lui, ra khỏi phòng.
Khương Thư Yểu toàn thân đau nhức, lại vì hôm nay bị hoảng sợ mất sức, đành tựa vào gối không muốn dậy nữa.
Chẳng bao lâu sau, bên ngoài truyền đến tiếng bước chân.
Bạch Chỉ về nhanh thế, xem ra nhà bếp vẫn luôn hâm nóng cháo.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây