Khương Thư Yểu lắc đầu: “Nghe giọng điệu của bọn chúng, có vẻ là những kẻ đào tẩu trốn chạy khắp nơi, mang chúng ta về đây có lẽ cũng vì lúc đó không tiện giết người diệt khẩu.”
Tạ Bội im lặng.
Một lúc sau, nàng ta đột nhiên nắm tay Khương Thư Yểu: “Chuyện trước kia là do muội không đúng...”
Khương Thư Yểu vỗ nhẹ mu bàn tay nàng.
Tạ Bội bỗng nhiên rơi lệ, không dám nhìn vào mắt Khương Thư Yểu, dùng tay áo lau mặt, hít mũi, mở miệng nói: “Muội nghe người ta nói, từng có những tiểu thư quý tộc bị bọn cướp bắt đi, sau khi được cứu về đều cạo đầu đi làm ni cô.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây