Nàng nức nở nói: “Nhị gia của Tạ Quốc công phủ chính là một kẻ cầm thú, nuôi cả một viện nữ nhân chỉ để làm trò tiêu khiển, vui thì đánh một trận, không vui cũng đánh một trận, đánh xong còn bắt đại phu kê thuốc bôi để dưỡng cho lần sau đánh, ngay cả khi đi thắp hương cũng phải mang theo chúng ta để hành hạ lấy làm vui.”
Nàng nói đầy chân thành, đau đớn phẫn nộ, ngay cả Tạ Bội cũng suýt tin. Nàng ta bắt đầu nghi ngờ nhận thức của mình... Đây... đây là đang nói về nhị ca của nàng ta sao?
Nam nhân ham mê quyền lực và sắc đẹp nhất, cũng dễ bị quyền lực và sắc đẹp khống chế nhất.
Thấy mỹ nhân rơi lệ, ngay cả những tên giặc cướp vừa nảy sinh sát ý và tà niệm cũng mềm lòng.
“Những kẻ quyền quý kia chưa bao giờ coi những kẻ bình dân chúng ta là người.” Khương Thư Yểu căm hận nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây