Cầm lên nặng trịch, mở hộp trâm ra, chỉ thấy bên trong nằm một cây trâm vàng hình hoa sen đôi lộng lẫy phức tạp, làm công phu tinh xảo, lấp lánh rực rỡ.
Nàng ngẩng đầu nhìn Tạ Tuân, chưa kịp thấy mặt hắn, “cạch” một tiếng, Tạ Tuân đột ngột đóng cửa sổ lại.
Khương Thư Yểu đứng ngây người.
Ánh tà dương dịu dàng, chiếu bóng Tạ Tuân lên giấy cửa sổ, tạo nên một bóng tối ấm áp.
“Chính là cái này đây.” Qua cửa sổ, giọng hắn cũng không rõ ràng như lúc nãy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây