Tay Tạ Tuân đang định với tới xiên tiếp theo, Khương Thư Yểu đột nhiên lên tiếng: “Cũng không biết người khác có thể chấp nhận không.” Tạ Tuân ăn ngon lành là một ưu điểm, nhưng đặt vào việc nếm thử món ăn thì lại là khuyết điểm.
Nàng vẫy tay gọi Bạch Chỉ đến: “Chia một nửa yêu hoa mang đến đại phòng, lại lấy ít xiên nướng cho đại phu nhân nếm thử, hơi cay, nếu nàng ấy không chịu được thì không cần miễn cưỡng.”
Nàng nói xong, tự lẩm bẩm đầy phiền não: “Người quen vẫn chưa đủ nhiều, ngay cả người nếm thử món ăn cũng không tìm được.”
Tạ Tuân ngồi đối diện nàng, cả người đều hóa đá. Nỗi buồn phiền vừa mới dằn xuống lại dâng trào, chua xót khó nhịn.
Hắn ủ rũ cúi mắt, bản thân đã sa sút đến mức này rồi sao?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây