Khương Thư Yểu hơi ngượng ngùng mở lời: “Ừm... không biết vừa rồi đại tẩu muốn nói gì?”
Từ thị lúc này mới nhớ ra chuyện chính, gác việc quản giáo con trai sang một bên, nói với ma ma: “Dẫn chúng xuống lau mặt đi.”
Sau khi đuổi hai đứa nhỏ đi, Từ thị mở lời: “Điều ta cầu xin liên quan đến A Diệu. Chắc đệ muội cũng có nghe, A Diệu từ nhỏ đã yếu ớt hay bệnh, ăn uống rất kém, ta đã hết sức cũng khó khiến nó ăn thêm một miếng cơm, mà ta nghe hạ nhân nói, nó rất thích món ăn đệ muội làm, nên ta mới dày mặt đến xin đệ muội vài công thức.”
Khương Thư Yểu im lặng.
Từ thị biết lời mình nghe có vẻ hơi trơ trẽn, giọng càng thêm hổ thẹn: “Nếu đệ muội để ý ta cũng hiểu, nếu đệ muội có yêu cầu gì xin cứ nêu ra, ta nhất định sẽ cố gắng hết sức thỏa mãn.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây