Tạ Diệu rất hiếm khi được người khác ôm thân mật như vậy, mỗi lần Tạ Tuân bế cao lên chỉ có Tạ Chiêu, lão phu nhân ôm vào lòng gọi cháu ngoan cũng chỉ có Tạ Chiêu, ngay cả Từ thị, cũng vì nó thể yếu mà cẩn thận chăm sóc, rất ít khi ôm nó.
Lông mi Tạ Diệu khẽ run, gật gật đầu, nhỏ giọng nói: “Tam thúc mẫu nấu ăn ngon.”
Trong nháy mắt tim Khương Thư Yểu đã tan chảy, không nhịn được vuốt ve gò má gầy của nó.
Bên kia Tạ Chiêu đã cạo sạch đáy bát, đặt thìa xuống nói: “Tam thúc mẫu, càng ăn càng đói.”
Khương Thư Yểu bị nó chọc cười, sai bảo Bạch Chỉ: “Đi bưng cháo đang nấu trong bếp ra đây.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây