Có Tạ Tuân đi cùng, Khương Thư Yểu làm việc thuận tiện hơn nhiều, ra khỏi phủ liền thẳng tiến đến Tương Dương Bá phủ.
Lâm thị vốn định hôm nay đem chậu ớt đến Tạ Quốc công phủ, không ngờ Khương Thư Yểu lại đích thân đến một chuyến.
Bà tất nhiên rất vui mừng, lại có chút lo lắng, dặn dò nàng: “Đâu có vị phu nhân nhà quyền quý nào ba ngày hai bữa chạy ra ngoài, con nên thu liễm tính nết lại đi. Tự mình về nhà ngoại thì thôi đi, sao lại kéo cả phu quân đến đây?”
“Mẹ, mẹ đừng lo lắng nữa.” Khương Thư Yểu liếc nhìn về phía Tạ Tuân: “Là Tạ Bá Uyên chủ động đi theo con đấy.”
Lâm thị nghe vậy mãn nguyện vuốt ve tay Khương Thư Yểu: “Không ngờ con gái ta cũng có chút bản lĩnh.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây