“Vớ màu trắng bị làm bẩn, bị cởi ra chậm rãi...”
Hồ Quang Hách ngâm nga bài hát, đi về phía trước mặt một đoạn vành đai xanh.
Ở phía sau cách hắn không xa, chính là vài cái trạm gác, nhưng mà thấy Hồ Quang Hách quay đầu lại trừng về phía bọn họ, những binh lính này lập tức đưa mắt nhìn sang chỗ khác, thậm chí còn đi lên phía trước hai bước.
“Một đám ngu ngốc, một chút ánh mắt độc đáo cũng không có, chẳng trách được chỉ có thể làm một thằng lính quèn...”
Hồ Quang Hách hừ lạnh một tiếng, sau đó chậm rãi dạo bước tới gần vành đai xanh, chuẩn bị kéo ra phéc mơ tuya quần.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây