“Một lúc lâu không thấy, Cường Đô La cũng trở nên rất khéo đưa đẩy rồi...” Thái Hòa làm một thủ thế “ok” với hắn, đồng thời than thở nói.
Yuna đang lau sạch liêm đao của nàng, nghe vậy khẽ cười nói: “Làm vậy dường như bị nhân loại gọi là khéo xử sự nha, hơn nữa theo trí nhớ của ta mà nói, đây mới là chính xác nhất đấy. Nhưng mà vì sao, lúc đầu ta không có học được, hiện giờ cũng không có khả năng học được vậy.”
“Nói thật ra, ta cũng không biết.” Thái Hòa gãi gãi đầu, hơi bất đắc dĩ cười cười nói ra.
Lê Bống cũng thuận tay đưa đường đao của chính mình cho Yuna, lại dùng tay sờ lên đầu Thái Hòa: “Hôm nay... Mệt mỏi hay sao?”
Nhìn thấy mắt to của Lê Bống, cảm thụ được lòng bàn tay nàng lạnh như băng chạm lên trán của mình, ngón tay cắm vào tóc của mình vuốt ve nhẹ nhàng, Thái Hòa lập tức cảm thấy rất thư thái.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây