Hắn nói được một nửa, cũng lập tức ngậm miệng lại, hơi thật có lỗi liếc nhìn Vũ Linh, “Thật ngại quá, ta hơi sốt ruột, lại ăn nói bậy bạ rồi.”
Rõ ràng là Vũ Linh vì tìm kiếm bọn hắn mới có thể tự tiện bỏ đi đấy, Tuấn Hưng cũng ý thức được chính mình phàn nàn hơi không đúng.
Bất quá Vũ Linh lại là một bộ dáng chẳng hề để ý, hắn càng đặt sự chú ý lên trên người ba người Thái Hòa, dường như so với đồng đội của mình, hắn càng cảm thấy hứng thú hơn đối với dị năng giả Thái Hòa.
“Chuyện này, Vũ Linh, có thể xin nhờ ngươi hay không. . .” Tuấn Hưng biết rõ chính mình còn không có cách nào hành động, đành phải mang theo vẻ khẩn cầu nhìn về phía Vũ Linh.
“Đã biết, ta sẽ đưa hắn tới đó. Bất quá muốn sưu tầm vật tư, ta cảm thấy vẫn đợi lửa lớn qua đi nha. Hiện giờ cũng có zombie từ đằng xa bị thu hút tới, bất quá đến lúc đó chúng sẽ tụ tập ở gần khu vực giao lộ, thật ra trên đường cái vẫn rất an toàn đấy, chỉ cần chúng ta cẩn thận một chút cũng không có vấn đề gì. Nói tóm lại, tình thế so với chúng ta dự tính còn tốt hơn nhiều.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây