Lời nói này của hắn ngược lại là nói ra từ trong đáy lòng, vật tư của những người sống sót...kia sưu tập được cũng không phải vật gì tốt, điểm này từ trong kho dự trữ của đám người Đầu Rễ Tre kia cũng có thể nhìn ra được.
Hơn nữa những vật tư này đều là người sống sót lấy mạng đổi lấy đấy, tuy rằng hắn giết Lê Thanh, nhưng động cơ lại không phải là vì lấy những vật tư này.
“Ngươi thì sao? Ta nhớ được ý định của ngươi đi tìm đội cứu viện đấy.” Thái Hòa trầm ngâm một chút, mở miệng hỏi.
Lâm Á Hân lộ ra một chút vẻ chần trừ, sau khi nghĩ nghĩ, lập tức chậm rãi nói: “Trước kia thật sự là ta đã nghĩ như vậy. Nhưng mà lời nói của ngươi cũng đúng, Sài Thành lớn như vậy, làm sao ta có thể tìm ra cứu viện? Không bằng tạm thời chờ một thời gian ngắn ở nơi này, có thể kiên trì bao lâu thì được bấy lâu a. Bất quá ta vẫn tin tưởng sẽ có cứu viện đấy, chỉ cần ta có thể kiên trì đến ngày đó! Hơn nữa có ta ở đây, những bạn học này cũng có thể sống khá hơn một chút. . .”
Dường như Thái Hòa đang suy nghĩ gì nhưng cũng gật gật đầu, xem ra trong nội tâm Lâm Á Hân quả nhiên là rất thiện lương đấy, mặc dù nàng có mục đích riêng, nhưng trên thực tế đã cân nhắc cho những bạn học này.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây