Lâm Á Hân cũng phát giác được ánh mắt Thái Hòa nhìn về phía mình mang theo một chút ánh nhìn sâu xa khó dò, trong nội tâm không khỏi có hơi thấp thỏm không yên.
Vì sao bị Thái Hòa nhìn chằm chằm vào như vậy, chính mình sẽ có loại cảm giác bất an đây này?
Tuy rằng nàng hoàn toàn chính xác thông qua một ít thủ đoạn nhỏ che giấu hành tung của mình, nhưng trên thực tế chuyện này cũng không có gì nha, dù sao nàng với Thái Hòa lúc ấy chỉ là quan hệ hợp tác nha. . .
Mặc dù trong nội tâm nghĩ như vậy. Nhưng sắc mặt Lâm Á Hân đã hơi đỏ lên một chút rồi. Loại cảm giác có tật giật mình này thật sự là không xua tan được. Ngay tiếp theo tiếng nói của nàng cũng lộ ra hơi không đủ sức: “Ta với . . Ta với đám người Nguyễn Văn Chung cùng đi lại đây đấy, vốn muốn tìm cơ hội ám sát Lê Thanh, đoạt lấy khu căn cứ này đấy. Không nghĩ tới. . .” Nói đến đây, nàng không khỏi cười khổ một cái, “Không nghĩ tới vậy mà hắn bị ngươi giết đi.”
Lúc đầu nàng còn do dự muốn nói chân tướng cho Thái Hòa hay không, bất quá nghĩ lại, Thái Hòa cũng không có hứng thú đối với loại chuyện này, đương nhiên cũng sẽ không ra tay với khu căn cứ này. Cho nên kế hoạch của mình đại khái cũng không cần gạt hắn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây