“Số lượng dị năng giả. Cũng không nhiều, theo ta biết trong trường học của chúng ta, ngoại trừ ta, chỉ còn có một người. Chỉ có điều người kia tương đối tệ hại, vẫn là cố găng hết sức không cần gặp mặt mới tốt”.
Lâm Á Hân cười cười ý vị sâu xa, bất quá liên quan đến gã dị năng giả kia, có vẻ nàng lại không muốn nhiều lời.
Trong hơn ba ngàn người sống sót, chỉ có hai người dị năng giả, xác thực tỷ lệ này rất nhỏ. Chỉ có điều lấy tỉ lệ người sống sót trong đại học Sài Thành đến xem, dĩ nhiên không đủ chuẩn xác, nhưng trong khoảng ba nghìn học sinh mà chỉ có hai dị năng giả, con số chưa đến một phần nghìn.
Nhưng trong lòng Thái Hòa lại có một nghi vấn càng lớn hơn, hắn nhìn Lâm Á Hân một cái, cuối cùng cũng hỏi ra miệng, “Dị năng ngươi làm thế nào có được vậy?”.
Lâm Á Hân sửng sốt một chút, trong cặp mắt kia mặc dù ảm đạm, nhưng vẫn đang rất bình tĩnh, cuối cùng lóe lên vẻ khác lạ, nàng trầm mặc một hồi lâu, mới không quả quyết nói, “Ta không biết, thật giống như ta trời sinh cũng đã là như thế. Làm sao, chẳng lẽ ngươi cũng là thế này phải không?”.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây