“Chẳng phải ngươi đã đánh Li Minh Hô một trận rồi sao? Nhìn qua còn không chỉ đánh một cái, còn muốn bồi thường thế nào.” Giọng điệu của cô bé này có vẻ hơi bất đắc dĩ, nhưng thực lực của một đám Thái Hòa người quá mạnh, dưới tình huống thật không có cách nào phản kháng, nàng nói lên dị nghị đương nhiên cũng sẽ không có bất kỳ hiệu quả gì.
Nàng nói rất đúng, Li Minh Hô không chỉ bị đánh một lần, sau khi bị buông ra, hắn không chỉ có động tác hai tay rất kỳ quái, lúc đi đường cũng bị khập khiễng.
Li Minh Hô cảnh giác nhìn về phía Thái Hòa, sau đó chậm rãi đi về phía cô gái. Mặc dù đi lướt qua người Lê Bống và Yuna, nhưng dường như hắn đã mất đi lòng tin phản kháng. Hai cô bé nữ sinh nhìn bề ngoài thật nhu nhược này, đều là đối thủ hắn không cách nào chống lại.
Huống chi, lúc này que chọc lò sưởi của hắn còn trong tay Thái Hòa đây. Đã mất đi vũ khí, đối với loại người bình thường như hắn mà nói, thì tương đương với không có bất kỳ sức chiến đấu.
Bất quá khi Li Minh Hô đưa tay muốn đi đỡ dậy cô bé kia, cô bé kia lại lắc đầu từ chối. Li Minh Hô cũng không có tiếp tục, xem ra rất hiểu rõ tính cách của cô gái này. Thái Hòa thờ ơ lạnh nhạt, cũng mờ mờ hiểu rõ, cô gái này đại khái chính là loại người cứng cỏi rất hiếu thắng. Nhưng lúc nàng vừa mới nói chuyện, giọng điệu cũng ôn hòa, cho người ta cảm giác hoàn toàn khác biệt với lúc nàng ra tay. Loại khí thế sắc bén kia một khi thu liễm, hoàn toàn không nhìn ra vậy mà nàng lại là một dị năng giả.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây