Lâm Thâm Thâm không bị hành động tinh nghịch này của Bác Duệ chọc cười giống như trong quá khứ, ngược lại cô thấp thỏm bất an mở miệng, nói: “Duệ Duệ, nếu chị nói với em, em không cần phải hy vọng sớm trở thành mẹ của em, mà chị vẫn luôn là mẹ của em, em sẽ chấp nhận chị chứ?”
Cẩm Dương đang cầm máy hút bụi dọn dẹp trong phòng ngủ, nghe thấy cô nói vậy, anh bỗng ngừng tay lại.
Vô thức nghiêng đầu qua, nhìn về phía Lâm Thâm Thâm.
Lâm Thâm Thâm chạm vào ánh mắt của Cẩm Dương, cô hơi mím môi, nhìn có vẻ cực kỳ bất an, cô cũng nhìn thấy vẻ lo lắng giống vậy từ trong mắt của Cẩm Dương, không biết có phải là do bị lây nhiễm của Cẩm Dương không, bàn tay đang ôm lấy Bác Duệ của cô, cũng trở nên lạnh lẽo.
Trong cuộc sống, cô đã phải trải qua biết bao lận đận vất vả, từng đối mặt với rất nhiều lần nguy hiểm, nhưng lần này mang đến cho cô cảm giác sợ hãi chưa từng có.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây