Cô gái vừa nói, vừa cởi khăn tắm của Lâm Viễn Ái ra, nói: “Anh xem, anh vẫn mặc nguyên đồ lót trên người, chúng ta nói cho cô ấy biết, những chất lỏng màu trắng kia, là do anh tự dùng tay xử lý...”
Lâm Viễn Ái đoạt lại chiếc khăn tắm vừa bị người phụ nữ kia kéo ra theo bản năng, trùm lên trên người mình.
“Nhìn anh xem, một người đàn ông, mặc đồ lót bên trong cũng xấu hổ không dám để tôi nhìn, anh có thể làm ra chuyện gì có lỗi với cô ấy chứ?”
Lâm Viễn Ái cau mày, như chê người phụ nữ này không ngừng lải nhải những lời vô nghĩa ở bên tai mình, cộng thêm Lý Vi Tiếu đập cửa rời đi, Lâm Viễn Ái cảm thấy phiền chết đi được, làm anh lập tức nói bằng giọng điệu thô lỗ: “TMD, cô có thấy phiền không đấy, mau cút đi cho tôi!”
Người phụ nữ kia bị Lâm Viễn Ái quát đến giật cả mình, mím môi nhìn anh, rồi mắng: “Đúng là bệnh thần kinh, tôi giúp anh, anh lại còn mắng tôi, anh đúng là kẻ không có lương tâm, không biết trân trọng lòng tốt của người khác gì cả!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây