Ok, chỉ cần không phải chia tay là được... Cẩm Dương thở phào xoay người, ung dung ngắm bản thân trong gương, còn thong thả xắn tay áo, tuy nhiên xắn được một nửa, anh đột ngột khựng lại, như ý thức được cái gì đó, bàng hoàng nghoảnh đầu, trợn mắt nhìn Lâm Thâm Thâm, hét: “Em vừa nói gì cơ? Ai là con trai em?”
Xí... Không phải bình tĩnh lắm à? Bây giờ gấp cái gì!
Lâm Thâm Thâm khịt mũi khinh bỉ, giả vờ không nghe thấy câu hỏi của Cẩm Dương, thong thả đi dọn hết đồ đạc.
Cẩm Dương gần như xông đến trước mặt Lâm Thâm Thâm, giọng nói gấp gáp: “Thâm Thâm, em vừa nói Duệ Duệ là con trai em?”
Lâm Thâm Thâm không thèm để ý đến Cẩm Dương, ung dung bỏ đồ đạc vào túi, sau đó giẫm giày cao gót đi thẳng ra ngoài.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây