Cẩm Dương vẫn lạnh lùng nhìn lướt qua con trai mình, nói: “Không ăn.”
Bạc Duệ cầm cây tăm, chớp chớp mắt với Cẩm Dương.
Cẩm Dương giơ tay lên, vừa định cầm lấy cây tăm, Bạc Duệ lại chậm rãi thu tay về, cầm cây tăm vừa mới chuẩn bị đưa cho Cẩm Dương, tự mình xiên một miếng táo, nghiêng đầu, bắt đầu ăn say sưa ngon lành.
Sắc mặt của Cẩm Dương nháy mắt đen lại, anh nhìn chằm chằm vào gáy con trai mình, hít thở sâu mấy hơi, mới ngẩng đầu, nhìn về phía Lâm Thâm Thâm.
Chỉ thấy cô vừa đi về phía ghế sô pha, vừa mở điện thoại ra, chậm rãi xem tin nhắn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây