Trên đường, Bạc Duệ còn đứng dậy, chạy đi mua ba chai nước, đưa cho người đàn ông trung niên bên cạnh giúp vặn ra, sau đó đưa nước cho hai đứa trẻ đó.
Lâm Thâm Thâm ngồi trên ghế đá bên cạnh xe lăn của Cẩm Dương, nhìn qua từng hành động của Bạc Duệ, quay đầu nói với Cẩm Dương: “Duệ Duệ được anh nuôi dạy rất tốt.”
Trẻ con nhà có tiền, rất ít được nuôi dạy như vậy.
Cẩm Dương cũng nhìn qua Bạc Duệ khoa tay múa chân nói chuyện với hai đứa trẻ ở nơi xa, không nói gì.
Hai người yên tĩnh trong chốc lát, Lâm Thâm Thâm nghĩ đến bây giờ cơ thể của Cẩm Dương đã tốt hơn phân nửa, chuyện Bạc Duệ là con trai mình, cũng nên nói cho Cẩm Dương.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây