Tương lai khi con biết mẹ là mẹ con, nhất định đừng trách mẹ, có được không?
Lâm Thâm Thâm ngồi bên cạnh giường Bạc Duệ hồi lâu, mới đứng dậy, đi ra phòng bệnh, đi đến phòng vô khuẩn.
Lâm Thâm Thâm mượn một bộ đồ vô khuẩn, mặc lên người, đi vào phòng vô khuẩn.
Bên trong rất yên tĩnh, Lâm Thâm Thâm chậm rãi đi tới bên người Cẩm Dương, nhìn thấy Cẩm Dương nhắm mắt lại ngủ say nằm ở nơi đó, cơ thể run rẩy mãnh liệt.
Cẩm Dương đang mê ngủ, hai mắt nhắm nghiền, làn mi dài cong lên, sắc mặt trắng bệch, song vẫn không che giấu được dung nhan điển trai tinh xảo của anh, giống như một đóa hoa, lẳng lặng nằm đó.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây