Cơn đau nhức từ trong xương cốt của cậu bắt đầu lan ra khắp toàn thân.
Hốc mắt của anh, lập tức có hơi nước dâng lên, rõ ràng cô ngủ say không thấy được, thế nhưng anh vẫn quay đầu đi, nhắm mắt lại, qua hồi lâu, Lâm Viễn Ái mới thở ra một hơi thật dài, nhẹ nhàng rút cánh tay của mình ra, kiếm giấy bút, để lại cho Lý Vi Tiếu một câu: “Tỉnh dậy nhớ ăn cơm, chăm sóc tốt cho bản thân, anh đi thăm chị anh.”
Sau đó liền nhặt quần áo trên đất lên, ăn mặc chỉnh tề, rón rén đi ra.
... .
Buổi chiều Lâm Thâm Thâm nhìn như không có gì khác biệt so với bình thường, chăm sóc Bạc Duệ, mãi cho đến trong đêm Bạc Duệ chìm vào giấc ngủ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây