Mặc dù Lâm Thâm Thâm đã sớm có con, song đây lại là lần đầu tiên được hưởng thụ cảm giác làm mẹ, thật sự nuông chiều hơi quá, cho nên không đành lòng đả kích niềm vui của Bạc Duệ, liền thuận theo Bạc Duệ gật đầu, khen ngợi nói: “Duệ Duệ, em đúng là một đứa trẻ ngoan ngoãn hiếu thuận!”
Thật ra từ góc độ của Lâm Thâm Thâm nói ra câu này, không hề có chút vấn đề gì.
Thế nhưng rơi vào trong tai Bạc Duệ, cậu lại không nhịn được nhíu mày, sau đó mở miệng uốn nắn Lâm Thâm Thâm: “Chị Thâm Thâm, câu này chị nói sai rồi, hiếu thuận là hình dung em tốt với cha, còn em tốt với chị chỉ có thể là tình yêu.”
Bạc Duệ rất biết suy một ra ba, cho nên vừa tay trong tay với Lâm Thâm Thâm đi ra khỏi phòng tắm, vừa nói với Lâm Thâm Thâm: “Cùng một đạo lý, chị Thâm Thâm đối tốt với em cũng là tình yêu, mà chị Thâm Thâm tốt với cha em chính là hiếu thuận.”
Trong nháy mắt Lâm Thâm Thâm có cảm giác mình tự đào hố vùi mình vào, cô nhếch khóe môi, khen ngợi Bạc Duệ xong liền vội vã di chuyển chủ đề: “Duệ Duệ đói bụng không, chị tới đút Duệ Duệ ăn cơm.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây