Một chiếc xe màu đỏ lấy tốc độ cực kỳ nhanh, chỉ trong nháy mắt, đã tông vào Cẩm Dương, sau đó cơ thể người đàn ông trong nháy mắt bay lên cao.
Đột nhiên xuất hiện biến đổi lớn như thế, khiến Lâm Thâm Thâm vốn đã chống người lên, ngã phịch xuống đất lần nữa.
Cô còn chưa kịp hoàn hồn, chiếc màu đỏ xe đó, đa dùng tốc độ nhanh nhất, phi nhanh như một cơn gió, biến mất không thấy gì nữa.
Ngay sau đó “ầm” một tiếng, khiến Lâm Thâm Thâm sắc mặt trắng bệch tỉnh táo lại, nhìn thấy Cẩm Dương ngã lăn lốc giữa đường, có dòng máu đỏ tươi chướng mắt chảy ra từ khắp nơi trên cơ thể anh, như vô số nhánh sống chảy đi.
Một màn này quen thuộc đến nỗi khiến Lâm Thâm Thâm kinh hãi, như thể thời gian nháy mắt đảo ngược trở lại ngày lễ trưởng thành mười tám tuổi của cô, cô đã mất đi tất cả giác quan, như một con rối, hoảng hốt bò dậy từ dưới đất, thế nhưng bò được một nửa, cả người lại ngã phịch xuống trên mặt đất, cuối cùng cô dứt khoát bò đến bên Cẩm Dương, nhìn thấy hai mắt người đàn ông nhắm nghiền, sắc mặt trắng bệch, như thể đã chết đi, máu trong người như đông cứng lại, cô giơ tay lên, muốn chạm vào Cẩm Dương, thế nhưng lại phát hiện sức lực trong người đã biến mất sạch, cô không có cách nào nhúc nhích.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây