Lâm Thâm Thâm vẫn duy trì tư thế vừa mới cơm nước xong xuôi, cuộn mình ở trên ghế sa lon, nhìn ra ngoài cửa sổ ngẩn người.
Cửa sổ phòng ngủ mở ra, gió đêm mùa xuân hơi lạnh, xuyên qua cửa sổ chầm chậm thổi vào, khiến nhiệt độ trong phòng trở nên hơi thấp.
Tony đi vào, đóng cửa sổ trước, sau đó đi đến trước tủ, cầm hai tách cà phê từ bên trong, đặt một tách trước mặt Lâm Thâm Thâm, sau đó cầm một cốc khác trong tay, ngồi ở đối diện Lâm Thâm Thâm, nhìn qua Lâm Thâm Thâm một hồi, giọng nói cung kính mở miệng nói: “Thâm Thâm tiểu thư, hôm nay có phải cô đi tự thú hay không?”
Lúc này ánh mắt của Lâm Thâm Thâm mới chuyển về từ ngoài cửa sổ, nhìn thoáng qua Tony, không nói gì.
Tony để tách cà phê trong tay xuống, cầm lấy cái chai trước mặt Lâm Thâm Thâm, giúp cô mở ra, sau đó đẩy lên trước mặt của cô, nói: “Thật ra, Thâm Thâm tiểu thư, vào sáu năm trước tôi đã gặp cô.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây