Bởi vì Bạc Duệ nói rất chân thành, tâm trạng của Lâm Thâm Thâm cũng theo đó trở nên nặng nề, thậm chí cô không biết nên an ủi Bạc Duệ như thế nào, cũng may một lát sau, khi bầu không khí sắp cứng ngắc, Cẩm Dương lại đẩy cửa đi vào từ bên ngoài.
Tâm sự của Bạc Duệ có thể nói với Lâm Thâm Thâm, nhưng vẫn không muốn để cha mình biết, cho nên cậu vừa nhìn thấy Cẩm Dương vào nhà, cả người đã như làm việc gì trái với lương tâm, lập tức quy quy củ củ nằm ở trên giường, dùng âm thanh vô cùng ngoan ngoãn, nhìn Cẩm Dương gọi một tiếng: “Cha.”
Cẩm Dương không nhận ra được sự thay đổi của con trai mình, gật đầu, thuận miệng hỏi: “Cơm nước xong xuôi rồi?”
“Xong rồi ạ.” Bạc Duệ ngoan ngoãn lên tiếng, bàn tay để trong chăn dùng sức níu lấy chăn, tâm sự bí mật của cậu, liệu cha có nghe hay không?
Cẩm Dương chỉ liếc mắt nhìn Bạc Duệ, rồi trực tiếp quay đầu nhìn Lâm Thâm Thâm, giọng nói ôn nhuận hỏi: “Vừa rồi hai người nói những chuyện gì?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây