“Cẩm tiên sinh trở về rồi à.” Nữ y tá quay đầu, nhìn thấy đi vào Cẩm Dương, tiếp tục cười tủm tỉm nói: “Tôi đang nói, Lâm tiểu thư và con trai Cẩm tiên sinh có tướng mẹ con.”
Lâm Thâm Thâm cười khanh khách nhìn Cẩm Dương đi tới: “Ngược lại em thật sự không nhìn ra Duệ Duệ giống em chỗ nào, ngược lại cảm thấy, Duệ Duệ rất giống anh.”
“Nếu chỉ nhìn ngoại hình, chỉ cần nhìn thôi đã có thể nhận ra bạn nhỏ Bạc Duệ là con trai của Cẩm tiên sinh, nhưng, dựa vào cảm giác và bầu không khí, không biết thế nào, nhìn qua, cứ cảm thấy Lâm tiểu thư và con trai Cẩm tiên sinh rất giống mẹ con.” Nữ y tá quay đầu, nhìn thấy Cẩm Dương, hỏi: “Cẩm tiên sinh, anh cảm thấy thế nào? Có cảm giác bọn họ rất giống mẹ con hay không?”
Cẩm Dương dừng bước chân, nhìn qua Lâm Thâm Thâm đứng bên giường và Bạc Duệ nằm trên giường ngủ say, ánh mắt dừng lại trong chốc lát, cong môi cười cười, không tiếp lời của y tá, mà là mở miệng nói: “Vừa rồi cảm ơn cô đã giúp tôi chăm sóc Bạc Duệ, nếu cô có việc thì có thể đi làm được rồi.”
Nữ y tá cười gật gật đầu, không quên để lại một câu: “Đợi chút nữa khi nào bình truyền dịch sắp truyền xong, ấn chuông bên giường bệnh là được rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây