Khi cô nói ra câu này, như đang hét lên, âm thanh khàn khàn: “Cô câm miệng cho tôi! Lục Tương Nghi, tôi cảnh cáo cô, đừng nói hươu nói vượn với tôi ở đây, cho dù có đưa con của tôi lành lặn đến trước mặt tôi, tôi cũng sẽ không cảm ân cảm đức mà xóa những tấm hình đó của cô đi đâu!”
“Đừng nói với tôi, thanh danh Lâm gia sẽ bị tôi bôi xấu, đối với người bên ngoài mà nói, tôi là đại tiểu thư Lâm gia, mà cô chỉ là đồ thừa, cô xảy ra chuyện gì, mọi người sẽ chỉ đùa cợt cô không có giáo dục, mà tôi mới thật sự liên quan đến thanh danh của Lâm gia, cho nên Lục Tương Nghi, tôi nói rõ cho biết, con của tôi có chết thật hay không, rồi tôi sẽ có biện pháp ép cô phải nói ra chân tướng!”
Khi Lâm Thâm Thâm nói xong lời cuối cùng, nét mặt trở nên tàn độc!
Cô nói rõ ràng xong, dùng ánh mắt như muốn hung hăng róc xương lóc thịt nhìn Lục Tương Nghi, sau đó xoay người, không quay đầu lại giẫm lên giày cao gót rời đi.
Lâm Thâm Thâm giận dữ bừng bừng đi ra khỏi quán cà phê, khi đứng ở ven đường bắt xe, vẫn còn cảm thấy đáy lòng đè nén, bèn bắt một chiếc taxi, thở hổn hển leo lên chiếc chiếc xe taxi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây