Lâm Thâm Thâm bị rút máu tinh thần không được tốt, nói liên miên lải nhải lâu như vậy, cả người càng yếu hơn.
Chưa được một lúc, đã ngơ ngơ ngác ngác ngủ thiếp đi.
Trong phòng bệnh hoàn toàn yên tĩnh trở lại, Cẩm Dương yên tĩnh nằm trên ghế sa lon, trợn tròn mắt, nhìn trần nhà, rất lâu sau, anh mới nhắm mắt lại theo tiếng hít thở nhè nhẹ của cô gái cách đó không xa.
Không biết có phải là do những lời Lâm Thâm Thâm nói hay không, trong đêm, trong giấc mộng của Cẩm Dương, hiện lên một vở kịch rất đẹp.
Anh và Lâm Thâm Thâm đều dưới sự sai sót ngẫu nhiên có một đứa bé, thế là anh anh bỗng nổi lên suy nghĩ, bàn bạc với cô cùng đi làm DNA, muốn thăm dò xem cô có phải là mẹ của Bạc Duệ hay không. Lâm Thâm Thâm vui vẻ đồng ý, cho nên bọn họ cầm tóc của Lâm Thâm Thâm và Bạc Duệ đưa cho Tần Ninh, bảy ngày sau, có kết quả giám định, độ đồng nhất DNA của Lâm Thâm Thâm và Bạc Duệ không ngờ lại cao tới chín mươi chín phần trăm. Trong nháy mắt anh và Lâm Thâm Thâm ngẩn ngơ, hai người cầm tờ giấy đó hồi lâu, mới có biểu cảm. Sau đó cảnh tượng bỗng nhiên thay đổi, Lâm Thâm Thâm, anh và cả Bạc Duệ, ba người đi nước Pháp nghỉ ngơi, ở trong lâu đài cổ, cưỡi ngựa, uống trà, chơi đùa cùng Bạc Duệ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây