Không biết có được coi là người cùng thiên nhai lưu lạc hay không, Lâm Thâm Thâm lại lập tức không có bất luận cái gì kinh ngạc ngạc nhiên thần thái, ngược lại là rất trầm mặc ăn lên cơm.
Nhắc tới Bạc Duệ, Cẩm Dương liền nghĩ đến cuộc sống hỗn loạn của mình khi lúc trước tự dưng có thêm một đứa con, dần im lặng.
Sau khi được Cẩm Dương cho ăn cháo xong, nằm ở trên giường, đột nhiên cô mở miệng, nói một câu không giải thích được: “Em hiểu.”
Cẩm Dương nhíu mày, nhìn phía Lâm Thâm Thâm, đáy mắt có chút khó hiểu.
Lâm Thâm Thâm cong môi, cười nói với Cẩm Dương: “Lời anh vừa nói, em hiểu được.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây