Lục Tương Nghi lập tức cảm thấy không chịu nổi, cô ta nhìn nét mặt dương dương đắc ý của Lâm Thâm Thâm, cắn răng nghiến lợi mở miệng nói: “Lâm Thâm Thâm, cô đừng quá đắc ý, hôm nay cô bỏ đá xuống giếng với tôi như thế, ngày sau tôi khẳng định sẽ trả lại cô gấp mười lần!”
Lâm Thâm Thâm chẳng thèm màng tới cười cười: “Lục Tương Nghi, tôi nghĩ câu nói này, tôi nên trả cho cô mới đúng, những chuyện mà cả nhà cô đã làm với tôi, tôi mới là người trả lại gấp mười lần!”
Lục Tương Nghi nghe thấy điều gì đó từ trong lời nói của Lâm Thâm Thâm, cô ta nhìn qua Lâm Thâm Thâm, cau mày hỏi: “Lâm Thâm Thâm, cô có ý gì?”
“Tôi có ý gì, Lục Tương Nghi, tôi nghĩ trong lòng cô biết rõ nhất đấy.” Lâm Thâm Thâm nghĩ, lúc này mới thật sự là có tật giật mình đi, cô cười khẽ một tiếng, tiếp tục bổ sung một câu: “Lục Tương Nghi, có câu nói này, tôi phải nói cho cô và Lâm Chấn Đình còn có Lục Đình Phương, nếu muốn người không biết, trừ phi mình đừng làm!”
Nói xong, Lâm Thâm Thâm xoay người, không quay đầu lại kéo cửa ra, đi ra ngoài.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây