Hồi lâu sau Lâm Thâm Thâm mới kìm nén được cơn oan uổng trong lồng ngực, nhìn Cẩm Dương nói: “Chỉ là em đột nhiên thấy tin tức anh là CEO tập đoàn Bạc Đế.”
Cẩm Dương ngơ ngác, rồi lại ngơ ngác, lúc này mới bỗng nhiên nhớ ra, đúng là mình đã bộc lộ thân phận ở Bắc Kinh, thế nhưng hình như vẫn còn chưa nói với Lâm Thâm Thâm, vẻ mặt anh lập tức trở nên nghiêm túc nhìn Lâm Thâm Thâm, có chút khẩn trương trịnh trọng mở miệng nói: “Thâm Thâm, thật xin lỗi, không phải anh cố ý giấu diếm em, anh cho rằng em đã sớm thấy tin tức đó...” sau khi Cẩm Dương nói đến đây, đột nhiên đáy mắt thoáng hiện lên vẻ bừng tỉnh đại ngộ: “Thâm Thâm, em vì tin tức này, mà không nói tiếng nào vứt bỏ anh sao?”
Cái gì gọi là vứt bỏ anh rồi?
Trước giờ cô chưa từng ở bên anh, có được hay không!
Lâm Thâm Thâm có chút đau đầu cau mày, bỗng nghe thấy giọng nói của Cẩm Dương có chút nghi ngờ truyền đến: “Thâm Thâm, chẳng lẽ thân phận của anh là CEO tập đoàn Bạc Đế, em không vui?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây