Lâm Thâm Thâm cắn hàm răng, cố gắng thêm một tiếng nữa, vất vả lắm mới thấy được đỉnh núi, đáy lòng lập tức dâng lên cảm giác thành tựu chinh phục trước nay chưa từng có, ngay cả cảm giác mệt nhọc vừa rồi cũng biến mất không còn tăm hơi, Lâm Thâm Thâm như bị điên, nhanh chóng vừa trèo lên trên, vừa nói: “Núi này không đủ cao a, mới trèo được một chút đã hết rồi.”
Không biết có phải câu không tìm đường chết sẽ không phải chết rất linh nghiệm hay không.
Lần đầu tiên trong đời Lâm Thâm Thâm làm một lần khẩu thị tâm phi như thế, kết quả cô vừa nói xong câu đó, từ trên núi có một đứa bé trai đi xuống, tốc độ của bé trai rất nhanh, giống như không hề nhìn thấy Lâm Thâm Thâm, đâm thẳng về phía cô.
Lâm Thâm Thâm theo bản năng nhanh chóng dạt sang một bên tránh đi, phản ứng của cô rất nhanh nhẹn, tránh thoát trong gang tấc, ngay khhi Lâm Thâm Thâm vừa định lên tiếng nói “Nguy hiểm thật”, cô giẫm lên hòn đá trụi lủi trượt đi, sau đó trật chân, trong nháy mắt sắc mặt Lâm Thâm Thâm biến thành màu tái nhợt.
Lâm Thâm Thâm thử xoay chân rất nhiều lần, mỗi một lần hơi đau, hoạt động cổ chân một chút, chốc lát nữa sẽ không sao, thế nhưng lần này, hình như thật sự rất nghiêm trọng, Lâm Thâm Thâm cảm giác cổ chân như không còn là của mình, cô đau đến nỗi nước mắt suýt nữa trào ra.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây