Lâm Thâm Thâm tinh tế nhìn ra Bạc Duệ mất mát, nghĩ nhiều cá như vậy, dĩ nhiên không ăn hết, cho nên lấy mấy con cá từ trong thùng cá của mình ra thả lại vào trong hồ nước, sau đó nói với Bạc Duệ: “Duệ Duệ, em xem, chị cũng câu được tầm như em, buổi tối hôm nay, chúng ta ăn hai con cá này có được không?”
Bạc Duệ đã năm tuổi, không còn dễ dụ như vậy, sắc mặt vẫn có chút ngượng ngùng.
Lâm Thâm Thâm đảo tròng mắt, nói với Bạc Duệ: “Duệ Duệ, em lợi hại hơn cha em nhiều, cha em còn không câu được con cá nào đâu.”
Cẩm Dương nghe nói như thế, lập tức trừng mắt liếc Lâm Thâm Thâm, người phụ nữ này, sao lại giỏi bắt nạt người khác như vậy!
Lâm Thâm Thâm không thèm đếm xỉa đến ánh mắt của Cẩm Dương, lôi kéo Bạc Duệ đi nhìn thùng nước trống rỗng của Cẩm Dương: “Em xem, trống không, ngay cả một cái vảy cá cũng không câu được nha.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây