Cẩm Dương buông tờ báo trong tay xuống, nhìn Bạc Duệ, vốn anh muốn dẫn Bạc Duệ đi gặp Lâm Thâm Thâm, nhưng sau đó anh cảm thấy nếu nói thì khẳng định Bạc Duệ sẽ ầm ĩ muốn đi tắm đi thay quần áo đẹp, phiền muốn chết!
Cho nên anh chỉ nhàn nhạt đứng dậy: “Đi thôi.”
Bạc Duệ “Vâng.” một tiếng, chạy ra phía cửa, tùy tiện đi một đôi giày, kiêng mũi chân lấy chìa khóa xe ở trên kệ ra ngoài trước.
Đợi đến khi Cẩm Dương chậm rãi ra ngoài, Bạc Duệ đã tự mình mở cửa xe, ngồi ở ghế trẻ em, còn tự buộc dây an toàn cho mình, ngó chiếc đầu nhỏ ra cửa sổ xe, hưng phấn thúc giục: “Ba, nhanh lên một chút!”
Cẩm Dương cười, nhìn bộ dạng gấp gáp của con khiến anh không khỏi nhanh chân hơn một chút lên xe rồi khởi động, cũng không đợi người giúp việc ra hỏi buổi trưa hôm nay hai người có trở về dùng cơm hay không, đã đạp chân ga, so với bộ dạng gấp gáp của Bạc Duệ thì có khi còn gấp hơn…
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây