“Cẩm tiên sinh.” Người giúp việc đang dỗ Bạc Duệ ăn nhìn thấy Cẩm Dương liền cung kính chào.
Cẩm Dương nhìn thoáng qua con mình, hỏi người giúp việc: “Có chuyện gì vậy?”
“Buổi sáng mãi tiểu thiếu gia mới chịu dậy, kết quả là bảy giờ rưỡi, tiểu thiếu gia mới tỉnh, hiện tại không còn nhiều thời gian, tiểu thiếu gia ầm ĩ không chịu ăn điểm tâm, muốn đến trường luôn. Nhưng, tiểu thiếu gia đang lớn, sao có thể bỏ qua bữa ăn được?”
Cẩm Dương nhìn một các món đầy dinh dưỡng trên bàn ăn, nói với Bạc Duệ: “Ăn điểm tâm đi.”
Bạc Duệ có chút sợ sệt nhìn Cẩm Dương, sau đó bất đắc dĩ lắc đầu, nói: “Con sắp trễ giờ rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây