Sắc mặt Lục Tương Nghi thoáng cái đỏ lên, cô tựa như nghe được lời chế giễu hài hước nhất thế giới, nhìn Cẩm Dương mà cười.
Người đàn ông trước mặt cô vậy mà còn cao ngạo nói rằng muốn là có nơi này ngay, nơi này kiến trúc như cung điện vậy, thế mà anh ta lại không thuận mắt nơi này sao?
Tiếng cười của Lục Tương Nghi khiến cho Tony đứng ở phía sau Cẩm Dương nhíu mày, cảm thấy bất mãn trước sự không tôn trọng của cô ta nên không khỏi lên tiếng: “Tốt bụng nhắc nhở tiểu thử một chút, cẩn thận họa từ trong miệng mà ra.”
“Thật sao?” Lục Tương Nghi coi thường nhướng mày, cười cười, sau đó nhìn lướt qua Tony, hoàn toàn không để Cẩm Dương vào trong mắt, cũng để lời nhắc nhở của Tony ở trong lòng, mở miệng phản kích: “Ai mà chẳng có thể mạnh miệng, đúng là buồn cười, Cẩm tiên sinh nói khách sạn Bắc Kinh anh muốn sẽ có, đây là tôi nực cười nhất mà tôi từng được nghe trong năm nay, Cẩm tiên sinh thật đúng là đại ngôn bất tàm, thế thì tôi cũng có thể nói, tòa nhà kế bên cũng là của tôi đi! Ha ha~”
Cùng với tiếng cười nhạo của Lục Tương Nghi, Cẩm Dương cười khẽ “Ha ha” hai tiếng, hoàn toàn không vì lời nói mới rồi của Lục Tương Nghi mà có bất kỳ dấu hiệu tức giận nào, chỉ liếc xéo cô ta một cái, gương mặt tựa như không, quay đầu nhìn thoáng qua Tony.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây