“Em phải đính hôn... em không có lựa chọn nào khác, em phải quay về Lâm thị xí nghiệp, em muốn khiến Lâm thị xí nghiệp trở thành của em, em phải đính hôn với Chu Cẩn Ngôn, mà lại, càng quan trọng hơn là trong tay anh ta có hai mươi phần trăm cổ phần mà em muốn, cổ phần đó, với em mà nói, là tình thế bắt buộc, bởi vì em phải đi vào ban giám đốc xí nghiệp Lâm thị, em muốn để bà nội coi trọng em... Cho nên em chỉ có thể đính hôn với Chu Cẩn Ngôn... .”
Lâm Thâm Thâm cúi mắt xuống, không nói chuyện nữa.
Cẩm Dương nằm thẳng trên giường, mặt mày bình yên, cơ thể không hề nhúc nhích, dường như ngủ rất say.
Lâm Thâm Thâm yên tĩnh trong chốc lát, mới giơ tay lên, nhẹ nhàng lau nước mắt khóe mắt của mình, thở một hơi, tiếp tục nói ra những bí mật mình chưa từng nói với bất kỳ ai.
Thật ra, cô biết, cô càng muốn nói cho Cẩm Dương tỉnh táo nghe hơn, chỉ là, cô sợ liên lụy đến Cẩm Dương, cho nên, cô chỉ có thể tưởng tượng, giờ phút này Cẩm Dương đang tỉnh, cô như thể một cô gái bốc đồng nào đó, giao hết những gì mình phải gánh bác trên người cho một người đàn ông có trách nhiệm đi giải quyết.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây