Trong phòng tắm tràn ngập mùi rượu, Lâm Thâm Thâm mở thông gió, mới đưa chai nước suối khoáng trong tay cho Cẩm Dương.
Sau khi Cẩm Dương nhận lấy, vặn ra, uống một hớp lớn trước, sau đó ngửa đầu, súc miệng ùng ục ùng ục, rồi cúi đầu nhổ ra, sau đó lại uống một hơi nước ừng ực, lúc này mới cầm khăn mặt bên cạnh, tùy ý lau mặt một cái, rồi đưa tay cởi chiếc áo dính bẩn trên người ra.
Lâm Thâm Thâm vươn tay, nhận lấy: “để em cầm đi giặt cho, anh lên giường nghỉ ngơi trước đi.”
Ngón tay Cẩm Dương dừng một chút, lặng lẽ buông lỏng tay ra.
Lâm Thâm Thâm ngước mắt nhìn Cẩm Dương, nói: “chuyện của Viễn Ái hôm nay, cám ơn anh.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây