Nhưng mà, Cẩm Dương dường như không ngừng lại được, vẫn đang bình tĩnh mở miệng, nói: “Lâm Thâm Thâm năm đó ở Đại học A quất quít lấy anh không tha, cho anh mượn năm đồng tiền, diễn Tử Hà Tiên Tử trong tiệc tối ở trường học, cầm tảng đá ném vào đầu anh, chặn anh ở đường đi bộ, chủ động hôn anh, hại anh dị ứng vào viện, em còn bao lâu nữa mới có thể nhớ dược anh?”
Những lời này trong miệng anh, rõ ràng chỉ có thời gian sáu năm, nhưng mà anh lại cảm giác giống như đã qua cả ngàn năm xa xôi dài dằng dặc.
Lời nói như vậy, trong giấc mộng của anh, trong tư tưởng của anh, trong tương tư của anh, đã diễn qua vô số lần, anh đã từng vô số lần ảo tưởng cảnh gặp lại thổ lộ với Lâm Thâm Thâm, mỗi lần như vậy, anh đều trở nên khẩn trương không nói được.
Nhưng mà, bây giờ, khi anh chậm rãi nói xong những lời này, tâm tình vốn khẩn trương, lập tức hóa thành bình tĩnh.
Trong câu lạc bộ còn có không ít những cặp đôi ăn mặt đẹp đẽ quý giá đang nhẹ nhàng trò chuyện với nhau, trên quầy Bar xa xa, có Bartender đang điều chế các loại rượu đa dạng, động tác đẹp mắt, làm cho người ta lượn lờ trong sương khó, ngọn đèn cố cung bên ngoài sáng ngời.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây