“Mở cửa... tôi sợ bóng tối... Mở cửa... .”
Lâm Thâm Thâm vừa kêu khóc, vừa không ngừng ngó nghiêng xung quanh, chợt thấy chỗ cửa sổ trên hành lang có tia sáng lờ mờ, cô bèn vội vàng chạy tới, gần như dán cả người vào vách tường, ngồi bẹp xuống đất, như muốn bình tĩnh lại, cô bắt đầu tự thì thầm.
...
Cẩm Dương đang mơ màng ngủ, không bao lâu thì nghe thấy tiếng đập cửa bên ngoài, ban đầu nghĩ chỉ là mơ, nhưng sửng sốt một lúc mới nhận ra thật sự có người đang gõ cửa, trong tiếng đập còn xen lẫn giọng nói quen thuộc, anh vội vàng lật chăn, bật đèn nhưng nhận ra trong nhà tối thui, lấy di động, cầm áo choàng tắm bên cạnh lên, vội vã mặc vào, ra phòng khách lấy đèn pin rồi vội vàng ra ngoài cửa.
Cẩm Dương mở cửa ra ngoài, đèn pin trong tay lập tức chiếu đến Lâm Thâm Thâm đang ngồi cạnh cửa sổ hành lang, dường như cô không nhận thấy sự xuất hiện của anh, miệng còn đang lẩm bẩm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây