Trong thoáng chốc, Lâm Thâm Thâm chỉ cảm thấy trong lòng ngồn ngang cảm xúc, không hình dung được tâm trạng của mình.
Cô nhìn chằm chằm ảnh phản chiếu trên kính xe hồi lâu, đến tận khi Cẩm Dương nhận ra khác lạ, nghiêng đầu nhìn theo tầm mắt Lâm Thâm Thâm, giây tiếp theo, trên gương mặt tuấn mĩ lập tức hiện lên vẻ lúng túng hiếm có.
Anh cũng quên mất mình mua những thứ này, chỉ là lúc đi theo cô vào chùa, thấy cô cầm chúng nó lên, nhìn như rất thích, nhưng lần nào sau khi hỏi đôi câu với người bán hàng xong thì cũng để xuống rời đi.
Anh liền theo sau, cầm những món cô vừa cầm lên, dường như trên đó còn giữ lại nhiệt độ tay cô, bèn kìm lòng không đặng mà mua hết.
Lâm Thâm Thâm rời mắt khỏi cửa kính, vừa hay chạm phải tầm mắt của Cẩm Dương, Cẩm Dương vẫn lúng túng không thôi, anh hắng giọng, bèn giơ tay với túi đồ trên ghế phó lái đưa tới trước mặt Lâm Thâm Thâm: “Thấy em thích, anh...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây