Đã mười một giờ khuya, Cẩm Dương dựa vào bảng hướng dẫn, dễ dàng tìm thấy khoa phụ sản nội trú, anh đi đến quầy lễ tân, nhìn về phía y tá trực đêm, hỏi phòng bệnh của Lâm Thâm Thâm, sau đó đi về phía thang máy, ấn thẳng tầng bốn.
Hành lang rất im lặng, chỉ có ánh đèn mờ nhạt, nhiều phòng bệnh chủ yếu chỉ có ngọn đèn ngủ, Cẩm Dương đứng trên cầu thang, bước chân ngừng lại một chút, sau đó mới nhẹ bước, từ từ bước về phía phòng bệnh của Lâm Thâm Thâm.
Anh đứng ở cửa phòng bệnh, nhìn xuyên qua cửa sổ, có thể thấy Lâm Thâm Thâm nằm im lặng trên giường bệnh – ngủ say, sắc mặt của cô, thoạt nhìn có hơi tái nhợt, trên cổ tay, có kim tiêm lớn chưa rút ra, chắc qua ngày hôm sau, còn tiếp tục truyền dịch.
Đã mấy ngày không thấy cô, khi còn ở thành phố X, không phải không tưởng tượng sẽ gặp lại Lâm Thâm Thâm.
Anh nhớ, lần đó cô đến thành phố X để bàn chuyện hợp tác với tập đoàn Bạc Đế, anh và cô có thể gặp nhau, anh cũng ảo tưởng trường hợp như vậy nhiều lần, Lâm Thâm Thâm chắc chắn mặc một chiếc váy xinh đẹp, trang điểm tinh xảo như một bức tranh, tự nhiên hào phóng đứng trước mặt anh, tươi cười xinh đẹp vươn tay với anh, khách sáo nói một câu: “Cẩm tiên sinh, chào anh.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây