“Cô...” Lâm Viễn Ái vô cùng tức giận, giơ ngón tay lên chỉ vào vợ Trương Dương, dáng vẻ như có thể xông lên cho người phụ nữ một cái bạt tai bất cứ lúc nào, trong miệng liên tục chửi mắng.
Lâm Viễn Ái mắng xong sau, liền thở hổn hển, một phen kéo eo Lâm Thâm Thâm, trực tiếp dẫn cô rời khỏi hiện trường đã vô cùng hỗn loạn.
Bên cạnh khách sạn lớn Bắc Kinh, là khách sạn bốn mùa, Lâm Viễn Ái thuê một căn phòng, kéo Lâm Thâm Thâm vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo lại từ trong biến cố vừa rồi lên tầng.
Vào phòng, Lâm Viễn Ái kéo Lâm Thâm Thâm ngồi ở trên ghế sa lon, rồi trực tiếp đi một bên gọi điện thoại, để phục vụ đưa đá tới.
Đá nhanh chóng được đưa lên, Lâm Viễn Ái cầm một chiếc khăn quấn quanh khối đá, vẫn có chút tức giận bất bình đi tới trước mặt Lâm Thâm Thâm, dán khăn lên trên khuôn mặt của Lâm Thâm Thâm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây