Cái tát đó, khiến cho tất cả mọi người đứng ở cửa sợ ngây người, Lục Đình Phương lấy lại tinh thần vào, chỉ vào vệ sĩ bên cạnh, tức giận nói: “Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, sao lại tùy tiện ra tay đánh người, còn không mau đuổi đi.”
Người phụ nữ đánh Lâm Thâm Thâm một cái, ngược lại không hề có dấu hiệu sợ hãi chút nào, chỉ rút ra mấy tấm hình từ trong túi xách, hung hăng ném lên khuôn mặt của Lâm Thâm Thâm, lớn giọng bén nhọn hô: “Ra tay đánh người thì làm sao? Cô ta đã làm những chuyện không biết xấu gì, lòng dạ cô ta biết rõ, mọi người nhìn những tấm hình nằm đi, mọi người sẽ biết, đại tiểu thư Lâm gia, đi quyến rũ đàn ông đã có vợ, Trương Dương là chồng tôi, vậy mà đưa cô ta về nhà, mấy ngày sau còn rời đi từ nhà cô ta, đây là chuyện gì!”
Những tấm hình đó bay lả tả rơi đầy đất, trong đó có hai tấm, rơi vào trên cánh tay Lâm Thâm Thâm, Lâm Thâm Thâm đưa tay cầm, cúi đầu nhìn, tức giận đến nỗi cả người không kìm được run rẩy.
Một tấm hình trong đó là trời đổ tuyết lớn, Trương Dương đưa mình về nhà, còn có một tấm ảnh chụp, chính là mấy ngày trước mình tiễn anh ta ra khỏi chung cư.
Người phụ nữ đó, rõ ràng nhìn ung dung hoa quý, thế nhưng lời nói ra lại không hề có chút giáo dưỡng, giơ tay lên, chỉ vào mũi Lâm Thâm Thâm, như khóc lóc om sòm đồng dạng, chửi rủa không dứt: “Thật đúng là đồ tiện nhân, tuổi còn trẻ đã làm loại chuyện thất đức này, phá hỏng gia đình của người khác, rốt cuộc có biết xấu hổ hay không!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây