Cẩm Dương nghĩ đi nghĩ lại, khóe môi cong lên, âm điệu cũng mang theo mấy phần nhẹ nhàng và thư giãn: “Thâm Thâm, tối hôm qua em gọi điện thoại cho anh?”
Cuối cùng đã tới trọng điểm...
Lâm Thâm Thâm cảm thấy gần đây cô luôn xoắn xuýt, đầu tiên là xoắn xuýt đứa bé này, có nên giữ hay không, sau đó giờ lại đang xoắn xuýt có nên nói cho cha của đứa bé sự tồn tại của đứa bé hay không.
Trước giờ cô vốn không phải người cái gì cũng không quả quyết, sao bây giờ lại trở nên do dự, không có cách nào hạ quyết định vậy?
Lâm Thâm Thâm giơ tay lên, sờ lên bụng, chau mày lại, “Ừ” một tiếng vào trong điện thoại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây